Select Menu

Recent Comments

Slider

CATEGORIES

Travel

Performance

Được tạo bởi Blogger.

Navigation-Menus (Do Not Edit Here!)

Bí ẩn

[Blog Radio] Xin anh một lần nghĩ tới cảm xúc của em

Bước chân xuống xe ôtô, em cố nhìn quanh tìm kiếm một chiếc taxi để đi về nhà nhưng tìm mãi không thấy. Em lo sợ vì trời tối. Bất chợt trong đầu em xuất hiện hình ảnh anh. Em đã bấm rồi xóa không biết bao lần số của anh trước khi em có đủ can đảm gọi điện cầu cứu anh. Em sợ anh không nghe máy, em sợ anh nói bận không thể đưa em về... Em sợ. Em sợ khi gặp lại anh.
Và rồi anh đến, em lên xe nhưng vẫn không dám tin những điều mình đang trải qua. Anh cười và xách đồ cho em. Đã lâu lắm rồi em không được gặp lại nụ cười ấy. Anh vẫn như xưa chỉ có điều chín chắn và đàn ông hơn. Em thấy tim mình loạn nhịp. Mình đi mà chẳng nói được câu chuyện nào có đầu, có cuối cả. Lúc nào cũng thế, anh nhẹ nhàng và ấm áp.



Tác giả : Sưu tầm - Người đọc : Mèo mun - Kỹ thuật : Đức Thụy
cam xuc 1.jpg
Ảnh minh họa
Em không thể kìm nén được cảm xúc của mình. Em giận hờn vu vơ. Em giận khi anh nhắc tới người con gái khác. Em giận khi cảm thấy anh hững hờ. Lạ thật, em đâu còn có quyền gì chứ. Em không biết, em không hiểu mình. Bên anh, em không còn là em, không mạnh mẽ và quyết đoán, em yếu đuối và trẻ con. Tại sao vậy anh?   Anh dừng xe bên đường, mình ngồi nói chuyện. Tim em chợt quặn thắt khi anh kể những câu chuyện tình buồn. Em nghĩ về em, về anh, về tình cảm của 2 chúng ta. Em tự hỏi lòng có khi nào trong câu chuyện anh kể có anh và em? Anh ôm em vào lòng. Em cảm nhận từng hơi thở anh, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang. Vẫn những cái ôm siết chặt, vẫn những nụ hôn nồng nàn, anh bên em như ngày xưa. Em chợt nhận ra tình yêu của mình vẫn còn vẹn nguyên.

Thời gian qua em đã cố dối lòng mình rằng em đã quên anh, nhưng càng cố quên em lại càng nhớ. Đã hơn 1 năm rồi mình không còn bên nhau. Đến giờ thì em mới biết em yêu anh nhiều như thế nào. Điều mà khi yêu anh em đã không nhận ra. Em giật mình và đau nhói, mình gần nhau mà sao 2 trái tim xa nhau quá! Em đã cố gắng níu kéo trái tim ấy nhưng càng níu kéo anh càng xa. Đôi lúc em giận anh vì anh luôn cho em cảm giác là mình còn yêu để em mãi hi vọng. Em đau, em khóc, em gọi tên anh nhưng bên tai em chỉ có tiếng em vọng lại.
Bước xuống xe, em cố gắng níu lại những giây phút cuối được bên anh. Em nhìn theo bóng anh chìm sâu trong bóng tối mà thấy lòng mình như nuối tiếc. Em thấy như mình đang mất đi 1 thứ quan trọng lắm. Em lẳng lặng đi vào nhà mà lòng nặng trĩu những tâm trạng. Úp mặt vào bóng tối, cắm headphone vào máy tính và bật bài hát “Vùng trời bình yên”, những kí ức chợt ùa về trong em.

Em cố gắng giấu nước mắt vào trong tim mình nhưng sao môi em mặn đắng... Em nhớ anh, nhớ những kỉ niệm ngày bên anh. Còn nhớ không anh những lần anh thức cùng em ôn thi đến 1, 2 giờ sáng. Mình đã nói và trao nhau thật nhiều yêu thương. Anh đã nói sẽ bên em mãi mãi. Em cảm nhận mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Em muốn hét lên cho cả thế giới biết mình là của nhau, mình sẽ mãi bên nhau.
camxuc2.jpg
Ảnh minh họa
Một mình trong đêm, em thấy lòng mình lạnh giá. Em nhớ lại những tháng ngày đã qua. 386 ngày kể từ ngày anh nói chia tay, em vẫn không thể tin đó là sự thật. Mình vẫn bước  bên nhau nhưng không giống như xưa. Em không phải người mỗi đêm anh nói lời yêu. Em không phải người trao anh những nụ hôn ngọt ngào mỗi khi thức dậy. Em là người lặng lẽ đi bên đời anh, yêu thương và quan tâm anh. Mỗi lúc anh vui anh gọi cho em, em hạnh phúc khi nghe tiếng anh cười, em cười khi thấy anh hạnh phúc. Em lo như cháy ruột mỗi khi  anh bị ốm. Em mua thuốc mỗi khi anh ốm mặc dù những việc đó không còn là của em. Em ngốc thật. Anh đến với em mỗi khi anh vui, anh buồn. Đi bên anh, chứng kiến bao cuộc tình tan hợp của anh. Anh vui vì tán được cô bé nhà bên. Anh kể em nghe câu chuyện tình yêu của anh với cô bạn em. Em như muốn phát điên lên vì giận, vì ghen. Mỗi khi anh buồn, anh trở về làm cậu bé trong lòng em. Anh hờn dỗi. Anh buồn. Anh khóc những giọt nước mắt đâu phải dành cho em. Lòng em quặn thắt khi anh nhắc tới người khác. Đêm về em khóc. Em ghen. Có bao giờ anh nghĩ mỗi câu chuyện của anh là nghìn nhát dao đâm sâu vào trái tim em. Có bao giờ anh nghĩ như thế là ích kỉ không anh? Em chấp nhận làm người lặng lẽ đi bên đời anh. Nhưng anh ơi! Xin anh 1 lần nghĩ tới cảm xúc của em. Em là con người, hơn nữa em là con gái. Em cũng ích kỉ mà. Thật lòng nếu bảo em chúc anh hạnh phúc bên người khác em không làm được. Em không cao thượng được như thế.
Bạn bè vẫn khuyên em hãy quên anh và tìm người yêu mới. Yêu người mới sẽ giúp em quên anh nhanh hơn. Em không phải cô gái quá xấu xí. Bên em cũng có những người theo đuổi nhưng em không thể đến với họ đơn giản vì em vẫn yêu anh. Em không thể lấy ai khác thay thế hình ảnh của anh. Em không thể làm tổn thương ai khác. Và vì đơn giản em còn đợi anh…!
Nuốt nước mắt vào tim, nén những yêu thương trong lòng, em trở về với cuộc sống thường nhật. Về với những bài giảng, em chuẩn bị cho mình hành trang để làm 1 cô giáo thực thụ. Em sẽ cố quên niềm đau kia để hướng tới ngày mai. Sau cơn mưa trời lại sáng đúng không anh? Em vẫn luôn tin sau cơn mưa đó mình sẽ cùng ngồi bên nhau đón bình minh hạnh phúc. Em yêu anh. Ngốc ạ!
“Rồi chợt nhận ra trong tim em tràn nỗi nhớ người. Ngày dài đợi chờ mong nhớ anh. Rồi chợt nhận ra trên đôi  môi còn vắng tiếng cười, mà lòng ngại ngần chưa dám nói. Giận hờn chi anh ta xa nhau đã lâu lắm rồi. Ngày lại từng ngày em nhớ anh. Người em yêu ơi! Em thương anh nhiều hơn những gì em đã có trong cuộc đời!”
Nhớ anh nhiều! Rùa yêu của em!
Bài viết mới cùng chuyên mục

Cute

My Place

Slider

Racing

Videos

» » » [Blog Radio] Xin anh một lần nghĩ tới cảm xúc của em
«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn

Bước chân xuống xe ôtô, em cố nhìn quanh tìm kiếm một chiếc taxi để đi về nhà nhưng tìm mãi không thấy. Em lo sợ vì trời tối. Bất chợt trong đầu em xuất hiện hình ảnh anh. Em đã bấm rồi xóa không biết bao lần số của anh trước khi em có đủ can đảm gọi điện cầu cứu anh. Em sợ anh không nghe máy, em sợ anh nói bận không thể đưa em về... Em sợ. Em sợ khi gặp lại anh.
Và rồi anh đến, em lên xe nhưng vẫn không dám tin những điều mình đang trải qua. Anh cười và xách đồ cho em. Đã lâu lắm rồi em không được gặp lại nụ cười ấy. Anh vẫn như xưa chỉ có điều chín chắn và đàn ông hơn. Em thấy tim mình loạn nhịp. Mình đi mà chẳng nói được câu chuyện nào có đầu, có cuối cả. Lúc nào cũng thế, anh nhẹ nhàng và ấm áp.



Tác giả : Sưu tầm - Người đọc : Mèo mun - Kỹ thuật : Đức Thụy
cam xuc 1.jpg
Ảnh minh họa
Em không thể kìm nén được cảm xúc của mình. Em giận hờn vu vơ. Em giận khi anh nhắc tới người con gái khác. Em giận khi cảm thấy anh hững hờ. Lạ thật, em đâu còn có quyền gì chứ. Em không biết, em không hiểu mình. Bên anh, em không còn là em, không mạnh mẽ và quyết đoán, em yếu đuối và trẻ con. Tại sao vậy anh?   Anh dừng xe bên đường, mình ngồi nói chuyện. Tim em chợt quặn thắt khi anh kể những câu chuyện tình buồn. Em nghĩ về em, về anh, về tình cảm của 2 chúng ta. Em tự hỏi lòng có khi nào trong câu chuyện anh kể có anh và em? Anh ôm em vào lòng. Em cảm nhận từng hơi thở anh, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang. Vẫn những cái ôm siết chặt, vẫn những nụ hôn nồng nàn, anh bên em như ngày xưa. Em chợt nhận ra tình yêu của mình vẫn còn vẹn nguyên.

Thời gian qua em đã cố dối lòng mình rằng em đã quên anh, nhưng càng cố quên em lại càng nhớ. Đã hơn 1 năm rồi mình không còn bên nhau. Đến giờ thì em mới biết em yêu anh nhiều như thế nào. Điều mà khi yêu anh em đã không nhận ra. Em giật mình và đau nhói, mình gần nhau mà sao 2 trái tim xa nhau quá! Em đã cố gắng níu kéo trái tim ấy nhưng càng níu kéo anh càng xa. Đôi lúc em giận anh vì anh luôn cho em cảm giác là mình còn yêu để em mãi hi vọng. Em đau, em khóc, em gọi tên anh nhưng bên tai em chỉ có tiếng em vọng lại.
Bước xuống xe, em cố gắng níu lại những giây phút cuối được bên anh. Em nhìn theo bóng anh chìm sâu trong bóng tối mà thấy lòng mình như nuối tiếc. Em thấy như mình đang mất đi 1 thứ quan trọng lắm. Em lẳng lặng đi vào nhà mà lòng nặng trĩu những tâm trạng. Úp mặt vào bóng tối, cắm headphone vào máy tính và bật bài hát “Vùng trời bình yên”, những kí ức chợt ùa về trong em.

Em cố gắng giấu nước mắt vào trong tim mình nhưng sao môi em mặn đắng... Em nhớ anh, nhớ những kỉ niệm ngày bên anh. Còn nhớ không anh những lần anh thức cùng em ôn thi đến 1, 2 giờ sáng. Mình đã nói và trao nhau thật nhiều yêu thương. Anh đã nói sẽ bên em mãi mãi. Em cảm nhận mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Em muốn hét lên cho cả thế giới biết mình là của nhau, mình sẽ mãi bên nhau.
camxuc2.jpg
Ảnh minh họa
Một mình trong đêm, em thấy lòng mình lạnh giá. Em nhớ lại những tháng ngày đã qua. 386 ngày kể từ ngày anh nói chia tay, em vẫn không thể tin đó là sự thật. Mình vẫn bước  bên nhau nhưng không giống như xưa. Em không phải người mỗi đêm anh nói lời yêu. Em không phải người trao anh những nụ hôn ngọt ngào mỗi khi thức dậy. Em là người lặng lẽ đi bên đời anh, yêu thương và quan tâm anh. Mỗi lúc anh vui anh gọi cho em, em hạnh phúc khi nghe tiếng anh cười, em cười khi thấy anh hạnh phúc. Em lo như cháy ruột mỗi khi  anh bị ốm. Em mua thuốc mỗi khi anh ốm mặc dù những việc đó không còn là của em. Em ngốc thật. Anh đến với em mỗi khi anh vui, anh buồn. Đi bên anh, chứng kiến bao cuộc tình tan hợp của anh. Anh vui vì tán được cô bé nhà bên. Anh kể em nghe câu chuyện tình yêu của anh với cô bạn em. Em như muốn phát điên lên vì giận, vì ghen. Mỗi khi anh buồn, anh trở về làm cậu bé trong lòng em. Anh hờn dỗi. Anh buồn. Anh khóc những giọt nước mắt đâu phải dành cho em. Lòng em quặn thắt khi anh nhắc tới người khác. Đêm về em khóc. Em ghen. Có bao giờ anh nghĩ mỗi câu chuyện của anh là nghìn nhát dao đâm sâu vào trái tim em. Có bao giờ anh nghĩ như thế là ích kỉ không anh? Em chấp nhận làm người lặng lẽ đi bên đời anh. Nhưng anh ơi! Xin anh 1 lần nghĩ tới cảm xúc của em. Em là con người, hơn nữa em là con gái. Em cũng ích kỉ mà. Thật lòng nếu bảo em chúc anh hạnh phúc bên người khác em không làm được. Em không cao thượng được như thế.
Bạn bè vẫn khuyên em hãy quên anh và tìm người yêu mới. Yêu người mới sẽ giúp em quên anh nhanh hơn. Em không phải cô gái quá xấu xí. Bên em cũng có những người theo đuổi nhưng em không thể đến với họ đơn giản vì em vẫn yêu anh. Em không thể lấy ai khác thay thế hình ảnh của anh. Em không thể làm tổn thương ai khác. Và vì đơn giản em còn đợi anh…!
Nuốt nước mắt vào tim, nén những yêu thương trong lòng, em trở về với cuộc sống thường nhật. Về với những bài giảng, em chuẩn bị cho mình hành trang để làm 1 cô giáo thực thụ. Em sẽ cố quên niềm đau kia để hướng tới ngày mai. Sau cơn mưa trời lại sáng đúng không anh? Em vẫn luôn tin sau cơn mưa đó mình sẽ cùng ngồi bên nhau đón bình minh hạnh phúc. Em yêu anh. Ngốc ạ!
“Rồi chợt nhận ra trong tim em tràn nỗi nhớ người. Ngày dài đợi chờ mong nhớ anh. Rồi chợt nhận ra trên đôi  môi còn vắng tiếng cười, mà lòng ngại ngần chưa dám nói. Giận hờn chi anh ta xa nhau đã lâu lắm rồi. Ngày lại từng ngày em nhớ anh. Người em yêu ơi! Em thương anh nhiều hơn những gì em đã có trong cuộc đời!”
Nhớ anh nhiều! Rùa yêu của em!

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn

Không có nhận xét nào

Leave a Reply