Slider
CATEGORIES
- An ninh xã hội
- Ảnh
- Ảnh động vật
- anh-nam-moi
- Âm nhạc
- Ẩm thực
- Bạn trẻ - Cuộc sống
- Bí ẩn
- Bikini
- Blog
- Blog Radio
- Ca nhạc - MTV
- Champions League
- Chuyển giới
- Clip
- Clip gây sốt giới trẻ
- Clip ngắn
- Code Tổng Hợp
- Công Nghệ Số
- Cristiano Ronaldo
- Cư dân mạng
- Diary
- Du lịch
- Đẹp
- Điện ảnh
- Điện thoại
- Đời sống
- Funny
- Giải Trí
- Giáo dục - du học
- Giới tính
- Girl xinh
- Góc Học Tập
- Góc Tin Học
- Gương mặt trẻ
- Hài Kịch
- Hải quân Mỹ
- Hậu trường
- HĐH
- Hình Ảnh
- Hình Xăm
- Học Nấu Ăn
- HỌC TẬP
- Index
- Khám phá
- Khoa học
- Kinh Dị
- Kỷ lục
- La Liga
- Làm đẹp
- League 1
- Life
- Lionel Messi
- lo-hang
- Love
- Máy tính bảng
- MINH HANG
- MV
- Ngôi sao bóng đá
- Người đẹp thể thao
- Nhà của sao
- Nhạc Âu - Mỹ
- Những người trẻ đặc biệt
- Nội dung số
- Ô tô - Xe máy
- phan
- Pháp luật và cuộc sống
- Phần mềm hay
- Phim
- Phim Cương Thi
- Phim Kinh Dị
- Phim Viễn Tưởng
- Premier League
- Quân sự
- Quân sự Việt Nam
- Quốc Tế
- Sao
- Sao ngày ấy - bây giờ
- Serie A
- sex
- Showbiz
- Siêu xe của sao bóng đá
- Sinh vật lạ
- Sức khoẻ
- Tennis
- Thể thao
- Thị trường tiêu dùng
- Thiết bị số
- Thống kê
- Thời trang
- Thủ Thuật Blogger
- Tin bên lề bóng đá
- Tin chuyển nhượng
- Tin Tức
- Tin Tức - Giải Trí - Vui Cười
- Tin vắn bóng đá
- Tổng hợp
- Truyện Của Tôi
- Truyện Ngắn Hay
- Truyện Radio
- UFOs
- Ứng dụng di động
- V-League
- V-POP
- Video bàn thắng bóng đá
- Video Sưu Tầm
- Việc làm
- W-POP
- World Cup 2014
- WWE
- X-Factor
- Xã hội - Lối sống
- Xã hội - Những chuyện kỳ lạ
- Xã hội - Phóng sự ảnh
- Xác ướp
- Xinh
Travel
Performance
Navigation-Menus (Do Not Edit Here!)

-Cuối cùng thì cô cũng đồng ý lấy anh sau ba năm tìm hiểu và yêu thương.Anh gặp cô khi đang đi cùng trên 1 chuyến tàu từ Thành Phố trở về ...

Mùa đông những cơn gió lạnh đang gào thét, rít mạnh trên những cao nguyên đất đỏ badan. Ở nơi đâymùa hè nắng gay gắt như muốn làm mọi th...

_Alo _Gì hả anh? _Chia tay đi em _…… _Im lặng là đồng ý nhé! Từ mai chẳng còn là n.y của nhau đâu Cô bất ngờ….lắp bắp…k thành lời: _Lý do? E...
Ở một thị trấn nhỏ êm đềm và thơ mộng kia có đôi nam nữ rất yêu nhau... Họ cùng tựa vào nhau trên đỉnh núi cùng ngắm cảnh bình minh và cùng ...

Có một câu nói rằng: “Điều hối tiếc nhất trước khi chết là đã không làm được những điều mình mong muốn”. Vậy thì còn đợi gì nữa nhỉ? Một tr...
Tháng Năm có hoa phượng rợp trời, bằng lăng rụng tím cả góc đường dài hun hút, điệp vàng nhấn nhá chút màu tươi tắn trên bầu trời rất xanh....

Chúng tôi chia tay hơn một năm. Chẳng có cơ hội gặp nhau nhiều chỉ có lễ tết thì vài ba câu chúc để đừng quên nhau. *** Cô ấy vẫn sống cuộc ...
Con yêu mẹ rất nhiều, ngày hôm nay con lại trở về, để gối đầu lên tay mẹ, kể cho mẹ nghe những điều, những con người trong hành trình đường ...
Trái tim anh chợt trở nên lạnh giá. Tại sao cô có thể đùa giỡn với tình cảm của anh như thế? Tại sao lại nhận lời cầu hôn của anh trong khi ...
Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên kỳ quái, tiếng rên ấy khiến cái đêm rét mướt này cũng p...
Mỗi lần đứng trước cửa nhà tôi là cô gái ấy sẽ chuẩn bị nói một câu chuyện, dài và lộn xộn. Còn tôi thì luôn chỉ lắng nghe, trong vai người ...
Cute
My Place
Slider
Racing
Videos
- Xin lỗi cô chỗ này đã có ai ngồi chưa ạh ?
- Chưa đâu anh ạh
- Tôi có thể ngồi được không ?
- Vâng anh cứ tự nhiên.
- Tôi tên Trung Quân. Còn cô ?
- Tôi tên Gia Hân
- Cô về đâu ?
- Tôi về Hà Nội
- Thế àh ? – anh reo lên lộ vẻ vui mừng. tôi cũng ở đó. Cô ở đâu ?
- Tôi ở trung tâm Hà Nội
- Tôi cũng gần đó. Có duyên em nhỉ.- tự nhiên đổi cách xưng hô nhanh chóng
- Hihi.. dạ…
Tàu bắt đầu chuyển bánh cô gái mặt tái nhợt. và bắt đầu nôn ra những thứ có trong bụng… anh chạy đôn chạy đáo. Hết đi xin bọc cho cô rồi lấy khăn cho cô. nhìn anh không khác gì chàng osyn chính hiệu. trông anh còn phờ phạc hơn cả cô gái đang ói. Khiến những người xung quanh phải phì cười
- Vợ anh có vẻ yếu nhỉ ? nhìn anh bơ phờ hơn vợ anh rồi đấy. anh có gừng đó không ? cho vợ anh ngậm đi
- Dạ không. Chúng tôi chỉ là là..
- ọe….- cô bắt đầu nôn tiếp. trông cô thật khổ sở. anh tiếp tục lau mặt cho cô. cô ngủ. cái điện thoại trên tay cô rơi xuống đất. anh cầm lên và lấy số cô.
cô ngủ ngon lành trên vai anh, mồ hôi ướt đẫm khuôn mặt thanh tú. Cô không hẳn là xinh đẹp . nhưng cô có hàng mi cong vút sóng mũi cao và làn da trắng nõn. Trông đáng yêu vô cùng. Anh nhìn cô không biết chán, anh ước gì cứ mãi thế này. Cuối cùng anh cũng ngủ. hai đầu chụng lại nhau trông như cặp vợ chồng hạnh phúc. Khiến người xung quanh phải ghen tỵ.
tàu đỗ lại để ăn uống, cô giật mình thức giấc. thấy mình ngồi ngủ ngon lành trên tay Trung Quân. Cô vụt đứng dậy làm anh cũng thức giấc theo.
- Xin lỗi anh. Tôi vô ý quá.
- Không sao đâu. Cô còn mệt không ?
- Dạ không. Cám ơn anh nhé.
- Không có gì. tôi mời cô ăn 1 bữa cơm nhé
- Tôi tôi…
- Đi nhanh nào.
- Vâng!
- Em ăn gì ?
- Chắc không ăn quá. Ăn vô lát ói nữa thì khổ
- Ăn 1 chút gì đi. hay uống sữa nhé
- Vâng
- Anh ơi. Cho tôi 1 phần cơm gà,thịt kho trứng,canh khổ qua, hai người ăn nhé và 1 hộp sữa. hai lon pepsy nữa anh nhé
- Có ngay…- tiếng anh bồi bàn cất lên
- Sao anh gọi nhiều thế ?
- Gọi em ăn được gì thì ăn. Àh này . em về quê ăn tết lâu không ?
- Dạ mùng 7 em trở lại Sài Gòn để tiếp tục công việc anh ạh- họ thân thiện tự lúc nào
- Anh cũng vậy. em làm công việc gì trong Sài Gòn thế ?
- Dạ em làm bên ngân hàng anh ạh ?
- Thế àh ? làm ngân hàng cũng khá tốt. àh. Em ăn đi chứ.
- Còn anh làm gì ?
- Anh thì làm osyn cho em nãy giờ đó. Hihi
- Anh này. Còn chọc em nữa. người ta hỏi thiệt mà
- ừh không chọc nữa. anh là phó chủ tịch hội đồng quản trị công ty Group.
- Công ty đó em biết. hình như công ty đó làm bên xây dựng những công trình lớn đúng không ạh?
- Đúng rồi em àh … ba anh là chủ tịch hội đồng quản trị ở đó. Cả gia đình anh đã về Hà Nội rồi. giờ còn mình anh vì anh chưa hoàn thành xong công việc. mệt mỏi lắm. nhưng vì cuộc sống biết sao giờ ?
- Cả gia đình anh đã vô Sài Gòn sống hết rồi àh?
- ừh. vì còn ông bà nội ngoại nên trở về đón tết cùng ông bà
- gia đình em cũng thế. Thế nhà anh ở quận mấy
- anh ở khu Phú Mỹ Hưng ở quận 7
- em ở khu biệt thự Tân Bình.
- Chắc em có bạn trai rồi nhỉ
- Dạ ..
- Tiếc ghê …- anh nói nhỏ
- Anh nói gì ?
- Àh không có gì !
- Dạ chưa có. Người ta chưa nói xong mà. Hihi…
- Em cũng biết trêu người quá nhỉ
- Lên tàu thôi anh, trễ giờ đó
- ừh đi em
chưa lên đến tàu mà mặt cô đã chuyển màu rồi. khiến anh phát lo. Anh lại phải chạy đôn đáo lo cho cô.
- em mệt thì ráng ngủ đi cho khỏe.
- dạ.
vừa dứt lời thì cô ói hết lên cả áo anh….
- Em xin lỗi- cô nhìn anh e ngại
- Không sao. ở đây anh có nhiều áo lắm. em nằm nghỉ đi.
- Dạ
Đoàn tàu cuối cùng cũng dừng lại tại ga Hà Nội. Anh và cô chia tay. Cô nói:
- Anh đưa cái áo đây em giặt cho rồi có dịp em sẽ trả lại anh
- ờh cũng được- anh nghĩ đây là cơ hội tốt cho mình.
- Anh cho em số điện thoại có gì em gọi cho anh nhé
- Ok. Em lưu đi. 090xxxxxx
- Dạ. số em đó anh. Gia đình em tới rồi chào anh nhé.
- Chào em. Hẹn gặp lại
Anh nhìn theo bóng cô khuất xa. Buổi tối hôm ấy anh không tài nào ngủ được. anh cảm thấy nhớ cô.
Qua tết cô gửi tin nhắn cho anh nói là đã giặt xong chiếc áo. Cô hẹn gặp anh. Tối hôm đó họ đã đi vòng vòng. Tham quan hết Hà Nội phố. Cùng ăn uống trò chuyện.
Anh cảm nhận được ở cô là người con gái tốt . cuối cùng anh cũng tỏ tình cùng cô. gần 2 năm gắn bó. Cô lúc nào cũng tạo cho anh cảm giác ấm áp, hạnh phúc. Có lúc anh muốn đi xa hơn nữa. nhưng cô lúc nào cũng đủ thông minh để bắt anh phải dừng lại
- Em này. Mình cưới nhau nhé. Chúng ta đã yêu nhau gần 3 năm rồi còn gì ?
- Sao anh muốn cưới em ?
- Vì em là 1 cô gái ngoan hiền đoan trang đúng mực. tề gia nội trợ. Đảm đang. Lại là người con có hiếu. thì sao anh bỏ lỡ cơ hội này nhỉ. Em lấy anh nhé. Nếu không anh sẽ lấy người khác đấy
- Ơh anh hay nhỉ. Anh thích thì cứ lấy người khác đi
- Thật không anh đi nhé.
- Ơh đi thật àh
- ừh
- vậy đi đi. em đi lấy chồng nhé. Bye anh
- ơh… khoan đã em đứng lại em lấy ai ?
- thì lấy anh chứ lấy ai… hihi…
- em đồng ý lấy anh thật sao ? ba mẹ ơi ba mẹ sắp có được người con dâu thảo hiếu rồi. cám ơn trời phật. anh phải đi lên chùa làm phước mới được
- trông anh kìa, cứ như trẻ con ý. Người ta đang cười anh kìa
- anh mặc kệ. vì anh đã có vợ rồi mà…. Anh yêu em
- em cũng yêu anh
********
một đám cưới long trọng và hạnh phúc diễn ra sau đó. Đêm tân, trời đổ mưa lớn.
đêm tân hôn của vợ chồng mình lãng mạng em nhỉ. Trời mưa kìa. Mình đi ngủ thôi em. cô e ấp nép vào lòng anh
ánh đèn căn phòng tân hôn vụt sáng..
tấm ra trải giường vẫn màu trắng tinh….

- Thế này là thế nào ? anh đau khổ nói trong nước mắt.
- Anh àh. Nghe em nói đã. Em … em
“bốp…” anh tát cô 1 cái thật mạnh, cô ngỡ ngàng òa khóc. Cái tát đầu tiên anh tát cô…
- không nói năng gì cả.đi ra đi ra khỏi nhà tôi ngay, tôi tưởng đâu cô là người con gái ngoan hiền đúng mực.. ai dè cũng chẳng hơn con đĩ là mấy.
Lời anh nói xúc phạm nặng nề. cô nghẹn đắng cuống họng. cô không ngờ người đàn ông cô chọn lại như thế… cô đau không thốt thành tiếng
Anh lôi cô thẳng xuống giường. quăng quần áo cho cô.
- cút ra khỏi nhà tôi…
- em không đi đâu hết. nghe em nói đã.-cô lay lay bàn tay anh
- cô không đi đúng không ? tôi đi…
- anh đừng đi. anh xem cái này đã…
- ẦM… cánh cửa đánh ầm 1 cái anh đi mất
Còn 1 mình cô trong căn phòng lạnh lẽo. cô đơn, nước mắt. tất cả vỡ òa.. máu trên cổ tay cô rớt xuống nệm…- anh àh. Anh cần màng mỏng ấy hơn em sao ? anh cần nó lắm sao? Cô lịm dần , lịm dần
Anh đang ở trong quán Bar. Tiếng nhạc ầm ĩ. 1 cô gái tiến đến:
- Anh trai anh sao thế?
- Biến đi. can gì đến cô ?
- Nè cưng. Đang buồn chuyện gia đình àh? Đi với em nhé
- Cô còn Trinh chứ?
- Buồn cười thật. cái thứ đàn ông cần màng sinh học ấy là thứ đàn ông tồi. bye…
- Cô …cô…- điện thoại trong túi anh vang lên
- Alo con đây mẹ.
- Con về mau đi. vợ con hấp hối rồi…
- Sao ???? – anh như bừng tỉnh…. Chạy ùa về… vợ anh nằm đó. Thoi thóp…. Thở nhọc nhằn
- Sao không đưa cô ấy đi bệnh viện… em làm sao thế này ?
- Nó không chịu đi. mẹ gọi bác sĩ tới rồi. nó nói nó sẽ cắn lưỡi nếu đưa nó đi.
- Em àh. Anh về rồi. em tỉnh lại đi
- Anh…- nước mắt cô rơi trên khuôn mặt tái mét, cô đưa anh 1 xấp giấy xét nghiệm bàn tay cô lạnh giá. Giọng cô run run… em xin lỗi. vì em không có màng trinh để trao cho anh… rồi cô tắt thở
- Tỉnh lại đi vợ ai. Anh xin lỗi. anh sai rồi. anh là thằng đàn ông tồi. xin lỗi em, mau tỉnh lại đi em
- Trời ơi là trời con ơi là con… sao mày ngu quá. Vợ mày… vợ mày nó có tội tình gì đâu.
- “Bốp” – mày tỉnh chưa hả con ơi là con. Sao mày lại cần cái thứ đấy hả con. Vợ mày đã muốn nói với mày trước khi cưới, nhưng tao không cho. Vì tao nghĩ tao hiểu con trai tao sẽ không như vậy. mày không phải là con tao.. trời ơi là trời. sao khổ thân tôi quá. Tỉnh lại con ơi
Hai bà mẹ gào khóc.
.
Tờ giấy xét nghiệm cô bẩm sinh đã không có màng mỏng ấy. anh quá đỗi gia trưởng. tại sao anh không chịu nghe cô nói ? tại sao anh không tin cô ?chỉ vì những giọt máu ấy mà anh đã vô tình giết chết 1 mạng người. một người vợ mà anh thương yêu
1 đám tang trong đêm tân hôn
1 người ngồi đó ủ rũ và hối hận cho hành động ngu ngốc của mình
1 linh hồn đứng đó nhìn anh rơi lệ sầu…
Bạn trẻ - Cuộc sống - Truyện Ngắn Hay - Truyện Radio
Mùa đông những cơn gió lạnh đang gào thét, rít mạnh trên những cao nguyên đất đỏ badan. Ở nơi đâymùa hè nắng gay gắt như muốn làm mọi thứ bốc cháy, mùa đông thì lạnh thấu xương cùng những cơn gió giữ dội. Thằng bé cố kéo cao cổ áo thêm một chút cho bớt lạnh. Nó lần mò đám lá khô dưới những gốc cây cà phê, để tìm những quả cà phê còn xót lại của vụ thu hoạch rụng xuống lẫn vào đám lá khô. Hôm nay được ít quá, ngày nào cũng có người đi mót nên cũng chẳng còn được bao nhiêu. Trời tối dần gió càng rít mạnh hơn, nó muốn tìm thêm nhưng cũng chẳng nhìn thấy gì nữa, những người đi mót cà phê cũng đã về hết. Nó quay đầu bước về nhà thế nào nó cũng bị mắng.
_Sao hôm nay được ít thế này? Mày lại trốn đi chơi rồi hả!
_Không ạ! Con không có, hết mùa nhặt cà phê rồi mà mẹ!
Chát! Mẹ nó đưa tay tát nó một cái nổ đom đóm mắt , dúi đầu nó xuống.
_Tý tuổi đầu ranh con mà nói dối, sai không nhận lại còn cãi. Hôm nay nhịn cơm cho nhớ, mang giỏ cất xuống nhà ngang!
Nó lủi thủi xuống dưới nhà, nó ngồi co ro dưới hiên . Nó chẳng hiểu sao bị mẹ đối xử như vậy, nó nói thật mà nó rất chăm từ sáng đến trưa cũng chẳng kịp ăn cơm. Gió rít mạnh như vậy, trời lạnh như vậy nhưng nó cũng không dám nghỉ. Chân tay tím tái đi vì lạnh, nó ôm con Ki sát vào người cho bớt lạnh. Ki vốn là một con chó tây rất khôn, lông trắng dài , Ki luôn luôn quấn quýt với nó không rời.
_Ki à! Hôm nay tao cố gắng lắm, nhưng tao cũng chẳng nhặt được nhiều . Bây giờ cuối mùa hết rồi tao nói nhưng mẹ chẳng tin ! hôm nay ngày mấy nhỉ ? Rét lâu thế này rồi chắc chị Linh với em Thắng sắp về nhỉ tết rồi nhỉ!
Con chó như hiểu lời nó, ngước lên rồi liếm vào má nó. Nếu không có Ki chắc nó cũng chẳng biết phải nói với ai cho đỡ buồn nữa, nó quý Ki lắm, Ki là bạn nó.
_ Chắc Ki cũng nhớ chị Linh với em Thắng nhỉ ? Tao cũng thế!
Trong cả một năm nó thích nhất là tết với nghỉ hè. Không phải vì nó được nghỉ học , nó có được đi học đâu thế nên ngày nào nó chẳng nghỉ. Không phải vì được ăn nhiều thứ và được ăn no, mà vì chị với em nó về. Nó được chơi với chị nó em nó , thế là vui rồi , như thế còn thích hơn là được ăn no. Những ngày đó vui lắm , đi đâu cả ba đứa cũng đi với nhau, mà cả Ki nữa. Nó lại càng nhớ chị và em nó.
_Thằng Quốc đâu vào đây tao bảo!
Tiếng mâm bát dọn dẹp, hình như mẹ nó gọi nó cho vào ăn cơm . Nhắc đến mới nhớ nó đói, từ sáng đến giờ nó vẫn chưa được ăn cơm. Nó buông con Ki ra , vui vẻ đứng dậy chạy nhanh vào nhà.
_Dạ!
_ Bưng ra cho con ki nó ăn, cho mày nhịn một bữa cũng không chết được cho chừa cái tội nói dối, nuôi loại như mày tốn cơm!
Mặt nó đang tươi tỉnh , nghe thấy vậy tối sầm lại . Nó lững thững bưng chậu cơm ra ngoài đặt xuống. Hình như mẹ yêu con Ki hơn cả nó thì phải.
Mẹ nó đối xử với nó trước đây cũng đâu có tệ như vậy, nhưng từ khi bố nó mất, mẹ nó chuyển từ Đà Nẵng vào đây làm vườn cà phê. Nó vốn không phải con đẻ của mẹ nó, là đứa con rơi mẹ nó nhặt được từ lúc nó còn nhỏ nên nó cứ nghĩ mẹ là mẹ của nó.
Kể thằng bé cũng ngoan, chịu khó nghe lời dù mẹ đánh mắng thế nào cũng không ngỗ ngược cãi lại. Chị với em nó được gửi lên thành phố học, chỉ có nó phải ở nhà phụ mẹ làm cà phê.
Con Ki nhổm dậy, vẫy đuôi chạy đến chậu cơm ăn. Ki đang ăn , lại ngửng đầu lên, hình như nó cũng biết chủ nó cũng đói chưa được ăn cơm. Ki không ăn nữa chạy đến chỗ nó, rúc đầu vào lòng nó.
-Ki thương tao hả? Thôi mày ra ăn đi , tý nữa thể nào mẹ cũng cho tao ăn thôi!
Nó xoa đầu con chó, rồi đứng dậy bưng chậu cơm đặt trước mặt con chó.
_Này mày ăn đi !
Con Ki nhìn nó.
Ọc…Ọc . Tiếng dạ dày nó sôi lên, đói quá từ sáng đến giờ nó vẫn chưa được ăn gì, trời lại lạnh nữa nên cái đói nên cái đói lại càng rõ hơn. Nó ngồi xuống ôm cái bụng đang biểu tình, đã đói nhìn thấy đồ ăn trước mặt lại càng đói hơn. Nó quay đầu đi.
_Ki! Mày ăn đi không tao ăn hết đấy!
Nhưng nó rất đói, hay là… nhưng không , nó không thể làm thế được , mẹ biết mẹ sẽ mắng nó , có khi còn cho nó nhịn ăn vài ngày cũng nên. Nhưng mà nó đói lắm hoa hết cả mắt rồi, thôi kệ vậy, nó nhìn quanh không thấy mẹ nó đâu.
_Ki tao ăn vói mày nhé!
Nó bốc một nắm cơm cho lên mồm ăn vội, rồi lại miếng nữa. Cơm khi đói dù cơm thừa cũng thật ngon, Ki vẫy đuôi cùng ăn với nó. Thế là một chậu cơm thừa , chủ một miếng chó một miếng.
Hôm nay trời lại mưa to, lạnh lắm mẹ nó lại còn bị ốm nữa. Trời lạnh như vậy mà trán mẹ nó rất nóng, nó sợ lắm hình như mẹ nó rất mệt thì phải. Nó nhớ lần trước em Thắng cũng nóng như thế này, chị Linh bảo nó nếu ốm phải uống thuốc , nếu không uống thuốc có thể bị chết. Nó sợ lắm, nó không muốn mẹ chết, dù mẹ hay đánh nó mắng nó nhưng nó vẫn yêu mẹ nó lắm. Nó tìm nhưng không thấy thuốc đâu cả, nó sẽ đi mua. Trời tối quá, con đường từ vườn cà phê đến thị xã rất xa, nhưng nó không sợ nó phải đi mua thuốc cho mẹ. Mưa làm cho con đường đất đỏ khó đi, nó trượt ngã nhưng rồi nó lại đứng dậy, nó phải nhanh đi mua thuốc cho mẹ. Từng đợt nước mưa cứ tạt vào người nó làm nó cay mắt, lạnh thấu xương. Nó cố đi thật nhanh, mẹ đang chờ nó. Mãi cuối cùng nó cũng đến được cửa hàng thuốc trong thị xã, trời đã khuya rồi mua to người ta đã đóng cửa. Nó đập cửa gọi.
_Cô ơi! Cô ơi!
Mưa ở ngoài vẫn rất lớn, trong cửa hàng thuốc ánh đèn được bật sáng. Thấy ánh đèm mắt nó sáng lên gấp gáp.
_Cô ơi ! mẹ cháu nóng quá!
Chủ cửa hàng thuốc mở cửa thấy thằng bé vội nói:
_Cháu đứngvào đây mưa to lắm!
_ Cô ơi mẹ cháu nóng quá! Cô bán cho cháu thuốc đi cô! Cô ơi nhanh lên!
_Mẹ cháu bị sốt rồi bây giờ cô đưa cháu thuốc cháu về cho mẹ ăn chút cháo hoặc cái gì đó rồi uống hai viên thuốc hạ sốt này. Nếu không đỡ mà vẫn nóng thì cháu phải gọi ai đó gần nhà đưa mẹ cháu đến trạm y tế xã ngay rõ chưa?
_ Dạ!
Thằng bé cầm gói thuốc bọc trong túi ni lông ôm chặt vào lòng cho khỏi ướt, nó chạy nhanh trong cơn mưa. Bây giờ mà đi đường khe đá sẽ nhanh hơn nhưng rất nguy hiểm, trời tối lại mưa rất to nữa rất dễ ngã xuống khe. Nó không sợ, nó phải mang thuốc về cho mẹ. Mưa làm cho mọi thứ mờ mịt hơn, nó cố gắng bước thật nhanh.
Oạch!
Nó trượt chân ngã, những hòn đá làm trầy người nó. Đau quá! Nước mưa làm máu nó chảy nhiều hơn, nó cố đứng dậy . Cuối cùng nó cũng về đến nhà , nó lạnh lắm mấy vết rách cũng chẳng còn thấy đau nữa vì nó rất lạnh. Mắt nó muốn nhắm lại, chân không muốn bước nữa. Nhưng mẹ nó phải uống thuốc, nó đặt tay lên trán mẹ nó vẫn rất nóng. Bát cháo trên bàn đã nguội , mẹ nó vẫn chưa ăn. Nó nhớ cô bán thuốc bảo phải cho mẹ nó ăn mới được uống thuốc, nó cố gọi mẹ nó dậy . Hình như mẹ nó rất mệt , mở mắt ra nhìn nó thôi nước mắt mẹ nó chảy ra. Nó xúc một thìa cháo đưa lên miệng cho mẹ, nhưng mẹ nó lắc đầu.
_Mẹ ơi ! Mẹ phải ăn thì mới uống thuốc được, con sợ lắm , mẹ ơi mẹ ăn một miếng thôi !
Nước mắt nó cứ thi nhau chảy xuống , nó sợ lắm, mẹ nó không ăn thì làm sao có thể uống thuốc. Nhìn nó mẹ nó cũng cố miệng ăn hai thìa cháo. Nó vội đi lấy nước để mẹ uống thuốc, cái chân đau của nó vì ngã lúc mua thuốc. Đau quá , nó vấp ngã, cái cốc nước vỡ tan, mảnh vỡ cứa vào tay nó. Mặc kệ nó đứng dậy đi lấy cốc khác, mẹ nó uống thuốc rồi , nhưng nó vẫn sợ lắm , sợ mẹ nó không khỏi thì sao. Nó kéo chiếc chăn bông đắp cao lên một chút cho mẹ bớt lạnh . Nó thấy nhức đầu , mọi thứ chao đảo , người nó hình như rất lạnh , lại còn đau nữa. Chân cũng đau, tay cũng đau, nhưng đầu nó đau hơn nữa. Nó ngã xuống.
Mẹ nó uống thuốc ngủ một lúc thấy đỡ mệt hơn, nhưng vẫn rất mệt. Hình như lúc đau ốm làm con người ta mềm lòng hơn thì phải, mẹ nó thấy mình hình như đối xử hơi nghiệt ngã với nó. Nó vẫn còn rất nhỏ đối xử với nó như vậy nhưng khi mình ốm , nó vẫn lo lắng chăm sóc cho mình khi ốm. Mẹ nó đưa mắt nhìn quanh phòng nhưng không thấy nó đâu, chẳng biết nó chạy đi đâu nữa. Mẹ nó muốn uống nước , với tay lấy cốc nước để trên bàn nhưng hết nước. Cố ngồi dậy đi lấy nước, thì mẹ nó thấy nó đang nằm dưới sàn nhà, môi tím lại. Nó bị sao vậy , mẹ nó vội xuống giường đỡ nó lên, quần áo nó ướt sũng người nó rất lạnh. Vội bế nó lên giường , mở tủ lấy bộ quần áo khô thay cho nó. Tìm mãi nhưng chỉ thấy vài chiếc áo mỏng manh, mẹ nó sững người. Hình như rất lâu chưa mua cho nó quần áo mới , lạnh như vậy, mẹ nó vội lấy quần áo của Thắng thay cho nó. Nó rất lạnh nhìn những vết thương mẹ nó bật khóc, những vết thương này là vì nó vội đi mua thuốc mà ra. Nó run lên từng hồi vì lạnh, không hiểu sao mẹ ôm nó vào lòng. Đã rất lâu rồi nó không được mẹ ôm vào lòng như vậy . Mà hình như mẹ chưa ôm nó bao giờ mẹ chỉ ôm chị Linh với em Thắng thôi.
_ Chị Linh ơi ! Bao giờ chị về chơi tết cả em Thắng nữa. Em nhớ chị với thắng lắm, em ở nhà mẹ không đánh ,không mắng em đâu. Mẹ yêu em chị nhỉ, mẹ đẻ ra em với chị với em Thắng mà!
Ừ! Đúng rồi nó là con mình mà sao mình đối xử vối nó như vậy!
Mẹ cũng không biết sao mình làm như vậy, mẹ đã nuôi nó từ tấm bé bằng dòng sữa của mình mà. Từng giọt nước mắt mẹ rơi nóng hổi, mẹ ôm nó thật chặt mẹ muốn xin lỗi nó thật nhiều. Nó vẫn run lên trong lòng mẹ, nhưng hình như môi nó mỉm cười. Nó có cảm giác được mẹ ôm trong lòng, ngoài trời mưa vẫn nặng hạt dữ dộ , như muốn rửa trôi tất cả. Mẹ nó thiếp đi nhưng vẫn ôm chặt nó trong lòng, khi tỉnh dậy mẹ muốn hôm nay nấu cơm cho nó ăn. Mẹ muốn nấu cho nó thứ nó thích ăn nhất , nhưng mẹ cũng chẳng biết nó thích ăn gì. Chuyện nói ra chẳng ai tin , mẹ không biết con mình thích ăn gì. Mẹ nó thấy mình hình như đã đối xử vói nó quá tệ, từ giờ trở đi sẽ khác mẹ nó tự bảo vói lòng mình như vậy.
Quốc ! Quốc! Dậy đi con muốn ăn gì hôm nay mẹ nấu cho!
Nhưng có gì đó không ổn, nó không trả lời, gương mặt nó trắng bệch. Nó đã đi đi đến một nơi rất xa, nưng gương mặt nó hình như hơi mỉm cười. Vì nó có cảm giác được mẹ ôm vào trong lòng.
Truyện Ngắn Hay
_Alo
_Gì hả anh?
_Chia tay đi em
_……
_Im lặng là đồng ý nhé! Từ mai chẳng còn là n.y của nhau đâu
Cô bất ngờ….lắp bắp…k thành lời:
_Lý do? Em làm gì sai à?
_Không..
-Thế vì lý do gì, chúng ta quen nhau 3 năm cơ mà, chia tay như thế là sao hả anh
_Thích
_Anh nói như thế mà dc à?
_ Em có làm gì sai thì anh phải nói chứ?
_ Chẳng gì cả …chán rồi…hết yêu…. Chia tay thôi, tuổi trẻ mà.
1 cảm giác chạy xẹt qua người cô….Hẫng! …ngỡ ngàng ! lòng tự trọng như bị
dao cứa vào!
_ừ…vậy chia tay, đừng bao giờ gặp nhau nữa nhé
_ không chắc!
_anh nói vậy là sao?
_cúp nhé, tạm biệt.
_???
Chia tay…thế là chia tay…1 cuộc tình 3 năm bay vút theo
sóng điện thoại …lãng thật! Rốt cuộc có thế thôi à….nhảm nhí thật…tình cảm nó nhạt thế thôi hả anh? Đồ tồi! Chẳng việc gì tôi phải buồn vì anh cả…. Cô nói thế….và nằm xuống giường…..có thứ nước mặn đắng thấm vào gối!
3 tuần kể từ cái ngày chia tay ấy !
Có điện thoại….của anh ta….
Cô bắt máy…như 1 phản xạ tự nhiên của 1-cô-gái-có-người- yêu.
_Anh gọi tôi có việc gì ko?
_chẳng gì cả , thích thì gọi
_dẹp ngay cái giọng điêu khinh khỉnh ấy đi
_quen rồi, không bỏ được
_chia tay rồi, để tôi gạt phăng thằng khốn nạn như anh ra khỏi cuộc đời đi!
_chia tay rồi, anh chẳng còn là gì của em nữa đâu, đừng bận tâm đến anh như thế ,anh chỉ gọi,và em cứ việc mắng nếu e muốn, nhưng đừng cúp máy…
_anh điên vừa thôi ! hãy biến đi với những đứa con gái khác , đừng gọi điện phiền tôi!
_à em…
_sao?
_mình chia tay rồi đấy!
RỤP!
Tít……tít…..tít
Cô bực tức cúp máy……
Thật khốn nạn, anh làm như thế là có ý gì. Gọi cho tôi làm gì. Tôi chẳng muốn nghe giọng của anh nữa! Nhưng sao có gì đó vương vấn và nghẹn lại ở tim…..”mình chia tay rồi đấy” ….văng vẳng bên tai…
Ngày thứ 2
Lại có điện thoại của anh….
Không bắt máy….tắt máy…..vẫn gọi!
_Alo, anh đừng phiền như thế dc không?
_ăn cơm chưa , đừng có mà uống sữa liền đấy nhé, đau bụng đấy!
…..cô hơi bất ngờ…
_anh quan tâm làm gì?
_vì anh biết bụng em không tốt, ăn uống như thế sẽ đau bụng.
_tôi lớn rồi, ăn uống ra sao là quyền của tôi,chẳng liên can gì anh cả!
_ừm nhớ ngủ sớm nhé,mai e thi đúng ko, ráng mà thi tốt đó
_tại sao…anh lại như thế….anh muốn gì ở tôi hả?
_mình chia tay rồi đấy!
….lại câu nói ấy….anh ấy lại nói thế……thì chia tay rồi…..tại sao cứ phải gọi điện chỉ để nói câu đó….cho tôi bình yên không đượcà….sao anh cứ động chạm đến tuyến nước mắt của tôi thế hả???
Ngày thứ 3
_alo !
_tôi van xin anh đấy
_cho con Milu nó ăn chưa em, đồ ăn cho nó bữa anh mua còn ko?
_tôi tặng nó cho người khác rồi….
_sao lại như thế, anh tặng em mà….
_chẳng việc gì tôi phải giữ cả!
_ừ thì mình chia tay rồi đấy
Lại thêm 1 cuộc điện thoại kết thúc bằng câu nói đó….
Cô ngồi xuống…xoa xoa đầu con Milu ….
“anh ấy làm như thế là sao hả Milu ? anh ấy biết 3 tuần qua tôi đã cố gạt anh ấy ra khỏi suy nghĩ ko? Sao lại làm thế với tao?
…..cô chẳng cho con chó ấy cho aicả……làm sao mà cho được……
Ngày thứ 4
….cô bắt máy như 1 thói quen
_alo,…tôi không uống sữa sau khi ăn cơm…….tôi cho con Milu ăn rồi!
_sao hôm qua lại nói là tặng Milu cho người khác rồi, em vẫn ngốc trong cái khoảng nói dối như ngày nào
_tôi….
_trời hôm nay lạnh quá, lấy cái áo màu nâu anh mua mà mặc vào, làm bằng lông thú nên ấm lắm đấy..
_ừ
_nhà còn sữa bột không. Trước khi đi ngủ thì nhớ uống nhé, uống sữa nóng buổi tối cho dễ ngủ ..đừng có viện cớ ko ngủ được mà onl tới tận sáng đó!
_ừ
_hôm nay ngoan thế, ko mắng anh à
_ừ….
_uhm thôi a cúp đây…….À… mà mình chia tay rồi em nhỉ!…..
Hôm nay em không mắng anh….em không phản ứng…… vì cổ họng e nghẹn ứ chẳng nói dc anh à……
Ngày thứ 5 …..
Cô chờ điện thoại của anh
10h tối
…….vì sao khi anh đi e đã ko ôm lấy anh hỡi người…
……….vì sao đôi chân e cứ đứng nhìn a xa mãi xa……
Tiếng nhạc chuông vang lên, cô chộp lấy cái điện thoại màu trắng…
_xin lỗi hôm nay a ngủ mãi tới h` mới dậy
_ngủ kiểu gì tới 10h tối vậy…
_hôm nay hỏi lại anh nữa à…..
_……
_cái quả cầu tuyết anh mua cho còn pin không? Hết pin thì bảo thằng Bi nó mua bỏ vào nhé, quả cầu tuyết mà ko có đèn có nhạc thì chán lắm.
_em mua rồi….
_em ngoan đến mức anh bất ngờ đó
_mình chia tay rồi hả anh?
_ừ..mình chia tay rồi đó…, anh cúp nhé!
….khoan..
Tít…tít….tít
Cô vứt điện thoại xuống giường và bật khóc nức nở.Nước mắt dồn nén bao lâu nay đã vỡ òa trên gương mặt hốc hác….
Anh ác lắm….anh đã bước ra khỏi tim em….em đã đóng chặt tim và chẳng muốn cho anh vào nữa….em không muốn nghe giọng nói đó của anh…em không muốn nhìn thấy số anh…..nhưng em không ngăn mình bấm “trả lời”, em ko ngăn mình nhớ đến anh được…..tim e cũng ko nghe lời e…..chẳng lẽ anh lại bước vào tim em 1 lần nữa??
Ngày thứ 6
_alo….em tắt nick yahoo đi, treo nick hoài như thế nóng máy đấy, máy thì lại hay hư, chẳng ai qua sửa cho em đâu..
_quen rồi
_quen cái gì .
_à Donut tới chưa
_Donut gì?
_anh gửi 1 hộp đến cho em đó, toàn vị socola đó, thích không….à trà sữa thì chắc chưa tới đâu,quán đang đông ,nó bảo sẽ đợi lâu…
_anh đang nói gì thế? Anh đang làm gì thế?
_gửi donut và trà sữa cho em, trời mưa gió như vầy anh biết e làm biếng đi mua.
_nhưng…
_nhưng cái gì, chẳng phải thích 2 món đó nhất sao??
_anh làm ơn đi, anh muốn như thế nào thì dứt khoát đi…..chia tay rồi sao a cứ quan tâm e như thế…em không chắc là em quên dc anh đâu!
_mình chia tay rồi đấy em à
………………….cúp máy……
Bính boong…bính..boong
_xin lỗi ! donut của cô đây ạ….
………….mưa phùn rơi nhẹ bên cữa sổ….nhẹ nhàng………chiếc donut hình mặt cười với vài miếng socola….thật bắt mắt………….ly trà sữa………..ngọt ngào
Nhưng…………..1 cô gái……..lòng nặng trĩu….…………..gương mặt vô hồn…..…………….giọt nước mắt…..mặn chát….
Những ngày tiếp theo……cô quyết định không bắt máy nữa…..cô sẽ tự bước ra khỏi cuộc sống của anh……..cô quyết định cho tim mình vào ngăn đá…..cho nó lạnh ngắt lại…….chẳng còn bận tâm đến anh nữa…………..
Ngày thứ 10
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy…..
.
.
Có tin nhắn….
.
.
….Duy mất rồi …..em đến bệnh viện đi…
Cô bàng hoàng buông chiếc điện thoại xuống….lao ra khỏi phòng………..
Hai tai cô ù đi……….đôi mắt như bị ai lấy tay bịt kín…….tim như bị bóp nghẹt………bóp nghẹt………đôi chân cứ guồng chạy tới…… không dừng lại được……..
Anh mở mắt ra đi đồ tồi…….hôm nay em đã uống sữa sau khi ăn cơm đó….em quên cho con Milu ăn rồi…..anh mắng em đi….anh làm gì anh nằm yên vậy…..
Dậy đi Duy……..dậy đi ….dậy gọi điện cho em đi……em sẽ bắt máy….em bắt máy mà…….!!!! Em thèm ăn donut, em muốn uống trà sữa…..mưa rồi em lười đi lắm….anh mua cho em đi……..à quả cầu tuyết hết pin rồi đấy….anh dậy anh mua cho em pin đi………anh nghe em nói gì không hả………..hả anh ….!
.
.
.
.
.
_Alo anh Duy hả, hôm nay trời lạnh anh nhỉ??
_…..im lặng
_ …anh bệnh nặng như vậy sao anh không nói em??
_….vẫn im lặng
_…..anh ra đi như vậy mà anh coi được à…anh tệ lắm !
_………
_anh vẫn là người yêu của em đấy…..chia tay như thế em chẳng chịu đâu .
_……….im lặng
_…….
_……
_ à anh……em sẽ yêu mình anh thôi nhé…..anh cũng vậy nhé, anh đã bước vào tim em rồi thì em sẽ đóng chặt tim
và giữ anh trong đấy mãi mãi…….em chẳng yêu ai khác ngoài anh đâu………..anh cũng vậy anh nhé……….
.
.
.
Mưa vẫn rơi……….có 1 cô gái cầm 2 chiếc điện thoại….1 trắng 1 đen……….của cô và của anh…………
Truyện Ngắn Hay - Truyện Radio
Ở một thị trấn nhỏ êm đềm và thơ mộng kia có đôi nam nữ rất yêu nhau...
Truyện Ngắn Hay
1. Câu hỏi thứ nhất : “Tại sao bạn cần phải cố gắng?”
Những đứa trẻ vẫn thường đưa ra câu hỏi “Tại sao?”. Và đây là câu hỏi quan trọng trong chuỗi các câu hỏi “Tại sao ?”. Tại sao cần phải dậy sớm hơn? Tại sao phải làm việc miệt mài ? Tại sao cần phải đọc nhiều sách đến vậy? Tại sao cần có nhiều bạn? Tại sao cần phải đi xa đến thế? Tại sao cần phải làm ra nhiều tiền như thế? Tại sao phải từ chối nhiều điều đến vậy?
2. Câu hỏi thứ hai: “Tại sao không?”
“Tại sao không?” Bạn đang định làm gì với cuộc đời của mình? Tại sao không thử xem bạn có thể đi xa được đến đâu? Tại sao không xem thử bạn có thể kiếm được nhiều tiền như thế nào, hay là đọc được nhiều, có thể chia sẻ nhiều ra sao? Tại sao không xem thử bạn có thể trở thành người như thế nào, bạn có thể trưởng thành đến đâu? Tại sao không? Dù sao thì bạn cũng sẽ có mặt trên trái đất này cho đến khi khuất bóng. Tại sao bạn không sống theo phong cách mà bạn chọn? Câu hỏi thứ 3 sẽ xa hơn.
3. Câu hỏi thứ ba: “Tại sao không phải là Bạn?”
Có những người làm được những điều kỳ diệu với xuất phát bình thường, có không ít người tiến hành các công việc vô cùng thành công…Tại sao không phải là bạn?Tại sao không phải là bạn đang ngắm cảnh sương mù ban mai trên biển Hibrid, ở Ái Nhĩ Lan hay ở Tô Cách Lan? Tại sao không phải là Bạn đang đắm chìm trong lịch sử ở nhà hát Touer thành Luân Đôn, hay đang nghiên cứu những bí mật của kinh đô Peter ở Tay Ban Nha? Tại sao không phải là Bạn đang ăn trưa và thưởng thức cà phê trên con đường Champs Elissees nổi tiếng của Paris hoa lệ? Tại sao không phải là bạn?
Không có gì có thể sánh được với cuộc dạo chơi trong phòng gương của lâu đài Versailles hay là so với cảm giác khi đứng trước bức tranh “Mona Lisa” nổi tiếng trong bảo tàng Louvre!
Tại sao không phải là bạn đang du ngoạn trên biển Caribê? Bạn có biết các món hải sản Maimi chỗ nào tuyệt vời nhất không? Tôi sẽ chỉ cho bạn.
Tại sao không phải là bạn đang mua sắm trên đại lộ số 5 ở New York? Dừng chân ở Wallof hay là Plaza để thưởng thức món ngỗng quay đặc biệt với mứt táo kiểu “Lukhof”? Tại sao không phải là bạn đang ngắm hoàng hôn ở Arizona? Tại sao không phải là bạn đang hưởng thụ tất cả những điều mà cuộc sống mang đến như vậy như phần thưởng cho những nỗ lực đúng đắn và thường xuyên của bạn? Và đây là câu hỏi cuối cùng:
4. Câu hỏi thứ Tư: “Tại sao không phải bây giờ?”
Tại sao lại làm chậm chễ thời điểm của tương lai huy hoàng , khi mà đồng đội của bạn đang chờ ở bạn? Hãy làm ngay hôm nay! Lấy ngay những quyển sách cần nhất, lập kế hoạch mục tiêu cụ thể, mời một nhân vật thành công đi ăn trưa để học hỏi, tìm các phương pháp để nâng cao năng suất của bạn, xây dựng phong cách sống tràn ngập tình yêu và lòng từ thiện, tiếp tục nỗ lực để tin vào bản thân mình.
Truyện Ngắn Hay
Tháng Năm có hoa phượng rợp trời, bằng lăng rụng tím cả góc đường dài hun hút, điệp vàng nhấn nhá chút màu tươi tắn trên bầu trời rất xanh. Nắng vàng vọt và gió hanh hao, ve sầu khóc than cho một mùa chia xa đã kết thúc vừa vặn.
Truyện Ngắn Hay
Truyện Ngắn Hay
Con yêu mẹ rất nhiều, ngày hôm nay con lại trở về, để gối đầu lên tay mẹ, kể cho mẹ nghe những điều, những con người trong hành trình đường đời dài và rộng con đã gặp.
Truyện Ngắn Hay
Truyện Ngắn Hay
Truyện Ngắn Hay
...
...
Recent Comments